1. Giới thiệu
Ayurveda là một trong những hệ thống y học cổ truyền nổi tiếng nhất đã tồn tại và phát triển từ xưa đến nay. Với kiến thức khổng lồ về y học dựa trên tự nhiên, mối quan hệ của cấu tạo và chức năng cơ thể con người với thiên nhiên và các yếu tố của vũ trụ, hệ thống này sẽ tiếp tục phát triển trong nhiều thời đại sau nữa. Có rất nhiều kiến thức vẫn còn được khám phá bởi các nhà nghiên cứu, những người thực hành Ayurveda và chuyên gia , những người có trách nhiệm giữ cho hệ thống y học truyền thống này (TSM) tồn tại và đóng góp cho sự phát triển của hệ thống này trong tương lai. Tuy nhiên, do nhiều rào cản như thiếu nguồn tài liệu trong các ngôn ngữ khác nhau và thiếu nhận thức về các nguyên tắc và lịch sử cơ bản củahệ thống này, có lỗ hổng kiến thức giữa các khu vực khác nhau trên thế giới. Khi các dân tộc trao đổi kiến thức và tăng sự hiểu biết về các hệ thống Ayurveda, điều này sẽ góp phần vào sự tích hợp và tiến bộ trong nghiên cứu thuốc thảo dược của các quốc gia khác nhau. Những mục tiêu này có thể được thực hiện khi người ta hiểu rõ hơn về các hệ thống, các nguyên tắc, lịch sử và cách vận hành dựa trên các điểm chung giữa các TSM khác nhau. Trong bài viết này, chúng tôi đã cố gắng đưa ra các nguyên tắc cơ bản của giáo lý và lịch sử của Ayurveda để đóng góp vào các quan điểm nói trên.
Đến nay, đã có một số đánh giá chi tiết về Ayurveda. Tuy nhiên, rất ít đánh giá chi tiết các phương thức của các nguyên tắc và lịch sử cơ bản của Ayurveda. Thông qua bài viết này, các tác giả muốn cung cấp cho độc giả hiểu về lịch sử và các nguyên tắc cơ bản của Ayurveda.
Nguyên lý cơ bản của Ayurveda
Ayurveda tin rằng toàn bộ vũ trụ bao gồm năm nguyên tố: Vayu (Không khí), Jala (Nước), Aakash (Không gian hoặc bầu trời), Prithvi (Trái đất) và Teja (Lửa). Năm yếu tố này (được gọi là Pancha Mahabhoota ở Ayurveda) được cho là tạo thành ba yếu tố cơ bản của cơ thể con người trong các kết hợp khác nhau. Ba khí chất; Vata dosha, Pitta dosha và Kapha dosha được gọi chung là “Tridoshas” và chúng kiểm soát các chức năng sinh lý cơ bản của cơ thể cùng với năm doshas phụ cho mỗi doshas chính. Ayurveda tin rằng cơ thể con người bao gồm Saptadhatus (Bảy mô) Rasa (dịch mô), Meda (mỡ và mô liên kết), Rakta (máu), Asthi (xương), Majja (tủy), Mamsa (cơ bắp) và Shukra (tinh dịch), cùng với ba Malas (chất thải) của cơ thể là Purisha (phân), Mutra (nước tiểu) và Sweda (mồ hôi). Vata dosha duy trì sự vận chuyển tế bào, cân bằng điện giải, loại bỏ các chất thải và hiệu quả của nó được tăng cường bởi tính khô. Pitta dosha điều chỉnh nhiệt độ cơ thể, phối hợp thần kinh thị giác và kiểm soát cơn đói và khát. Trạng thái nhiệt của cơ thể làm tăng thêm Pitta. Kapha dosha tăng lên do thức ăn ngọt và béo, và nó cung cấp dầu bôi trơn cho khớp để hoạt động chuẩn xác. Sự dị hóa của cơ thể được cho là được chi phối bởi Vata, sự chuyển hóa được chi phối bởi Pitta và sự đồng hóa được kiểm soát bởi Kapha. Để có trạng thái khỏe mạnh, cần duy trì sự cân bằng giữa ba doshas và các yếu tố khác. Bất kỳ sự mất cân bằng giữa ba doshas này đều gây ra tình trạng đau bệnh. Trong Ayurveda, người ta tin rằng, cần tuân theo các nguyên tắc của trí tuệ siêu pham để duy trì sự cân bằng hoàn hảo giữa các yếu tố tự nhiên và Tridoshas của cơ thể con người nhằm đạt được trạng thái sống lành mạnh.. Cơ thể được cấu thành từ bảy loại mô gọi là Sapta Dhatus. Bảy mô này phối hợp với nhau để hoạt động sinh lý của cơ thể con người vận hành nhịp nhàng.
Thực trạng hiện nay của Ayurveda và quan điểm về các ứng dụng trong tương lai của nó
Việc tích hợp kiến thức về các kỹ thuật phân tích hiện đại với tầm nhìn rộng hơn cho các ứng dụng của Ayurveda có thể giúp ngành khoa học này được chấp nhận rộng rãi hơn trên toàn cầu. Ngày càng có nhiều chứng minh và cơ sở khoa học về các nguyên tắcAyurveda, để giữ cho hệ thống y học có giá trị lâu đời này có thể tồn tại đến tận tương lai.
Tổng kết
Ayurveda có một lịch sử phong phú; tuy nhiên có những hạn chế nhất định trong cách tiếp cận bộ môn này, và điều đóđã kìm hãm sự phát triển của nó.. Các thành phần hoạt tính của các loại thuốc thảo dược không được biết đến, và thậm chí ngày nay, nhiều loại thuốc vẫn cần được nghiên cứu thêm về đặc tính cấu thành và cơ chế hoạt động. Ngay cả sau nhiều thập kỷ áp dụng các kỹ thuật phân tích tiên tiến để phân tích thuốc, thuốc thảo dược vẫn gặp phải một số nhược điểm. Việc sử dụng kết hợp một số loại thuốc làm tăng thêm sự phức tạp của nghiên cứu về hoạt động của các loại thuốc này. Một ưu điểm của các hệ thống y học cổ truyền như đã thảo luận trước đó là, họ coi mỗi cá nhân là trọng tâm chính của điều trị hơn là căn bệnh. Nhưng yếu tố này cũng tạo ra một trở ngại cho việc áp dụng thuốc cho cộng đồng. Một số vấn đề như, sự thay đổi về công hiệu của thuốc do sự khác biệt về loài, không có mã hóa tích hợp cho những loài phổ biến trong TSM, khác biệt về vị trí địa lý sinh trưởng, và sai phạm trong nhận dạng và pha trộn thuốc, tiêu chuẩn kiểm soát chất lượng không đồng nhất, khác biệt trong các phương pháp chế biến, tạo nên báo động trong nghiên cứu so sánh các loại thuốc được sử dụng trong các hệ thống y học này.
Theo Internet